Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Latest topics
» Assistance With Transplant Drugs
by Khách viếng thăm Thu Aug 04, 2011 1:11 am

» Drug Fair Cranford Nj
by Khách viếng thăm Sun Jul 31, 2011 8:30 pm

» Drug Formulary For Medicare
by Khách viếng thăm Thu Jul 28, 2011 3:52 pm

» lop 86 truong an phuoc
by cudinh@ Mon Nov 15, 2010 9:59 am

» Hu hu hu Bó tay
by cudinh@ Mon Nov 15, 2010 9:55 am

» nguyễn ngọc thông
by cudinh@ Mon Nov 15, 2010 9:31 am

» Đọc và suy nghĩ
by SiVi_Ph Fri Jan 29, 2010 2:44 pm

» yêu dể chết trong lòng....1 tá(>.<)
by IT'S UP TO YOU Thu Jan 21, 2010 10:14 pm

» Giáo án lớp mình nè
by Admin Mon Jan 18, 2010 7:31 pm

» Giáo an lớp 7 cả năm
by Admin Wed Oct 14, 2009 4:08 pm

» Giáo an lớp 7 toàn tập
by Admin Wed Oct 14, 2009 4:06 pm

» Giáo an lớp 6 toàn tập
by Admin Wed Oct 14, 2009 4:03 pm



Hành trình người mẹXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Sun Feb 01, 2009 9:09 pm
titi
titi
Năm Ba
Năm Ba
Tổng số bài gửi : 34
Tâm Trạng của bạn : Cô đơn
Vui vẻ
Buồn bả
Mệt mỏi
Registration date : 27/08/2008

Hành trình người mẹ Vide
Bài gửiTiêu đề: Hành trình người mẹ

Khi bắt đầu đặt chân lên con đường, người mẹ hỏi: “Đó là một con đường dài phải không?”. Người dẫn đường trả lời: “Phải, đó là một con đường dài đầy khó khăn. Và con sẽ già đi trước khi đi đến cuối con đường. Nhưng kết thúc tốt hơn sự khởi đầu”.


Khi người mẹ đang rất hạnh phúc, bà không tin rằng có gì đó lại hạnh phúc hơn những tháng năm này.

Bà chơi với những đứa con, bà chăm chút cho chúng ăn, tắm táp cho chúng và dạy chúng cách buộc dây giày, cách chạy xe đạp, nhắc nhở chúng cho cún ăn, làm bài tập về nhà và đánh răng vào buổi tối.

Dưới ánh nắng rực rỡ, người mẹ trẻ mỉm cười với những giọt nước mắt long lanh: “Không có gì đáng yêu hơn những gì mình đang có”.

Sau đó là những đêm dài, những cơn bão, và con đường bỗng trở nên tối hơn. Bọn trẻ bắt đầu khóc vì lạnh và sợ hãi. Người mẹ dịu dàng ôm chúng vào lòng, bảo vệ chúng bằng vòng tay ấm áp. Bọn trẻ ngừng khóc và thỏ thẻ: “Mẹ, chúng con không sợ nữa vì khi có mẹ bên cạnh, không gì có thể làm hại chúng con”.

Một ngày mới lại đến, trước mặt họ là một ngọn đồi. Người mẹ và lũ trẻ cùng nhau trèo lên đó. Bọn trẻ cảm thấy rất mệt mỏi. Nhưng người mẹ luôn động viên: “Một chút kiên nhẫn nữa thôi và chúng ta sẽ lên đến đỉnh”. Bọn trẻ tiếp tục cố gắng. Khi chúng cố gắng, chúng học được rất nhiều điều về bão tố xung quanh. Và như thế, người mẹ đã tiếp thêm sức mạnh để bọn trẻ có thể đối mặt với thế giới. Năm tháng trôi đi, người mẹ chỉ cho bọn trẻ biết hy vọng, cảm thông, và hơn tất cả là yêu thương vô điều kiện.

Ngày tháng trôi, người mẹ dần già đi, trở nên bé nhỏ và gầy yếu. Nhưng những đứa con của bà vẫn đang lớn lên, tiếp tục bước đi. Người mẹ già ngồi một mình trong căn nhà rộng rãi, nhìn lên bầu trời sao qua khung cửa sổ và nói: “Những ngày này tốt hơn những ngày đã qua vì các con tôi đã trưởng thành, Giờ chúng đang làm người dẫn đường cho con của chúng”.

Khi con đường trở nên khó khăn với người mẹ, con của bà đã đến, nâng bà dậy, tiếp thêm sức mạnh cho bà như ngày xưa bà đã làm với chúng. Một ngày, họ đến một ngọn đồi, phía bên kia ngọn đồi là một con đường bằng phẳng, ngập tràn ánh nắng với cánh cổng vàng mở rộng.

Người mẹ nói: “Mẹ đã đi đến tận cùng của chuyến đi dài. Và bây giờ, mẹ biết sự kết thúc tốt hơn sự khởi đầu, vì những đứa con của mẹ đã có thể bước đi với một nền tảng vững chắc là lòng tự hào, và có thể ngẩng cao đầu để dẫn bước cho con của các con”.

Những người con đáp lại: “Mẹ sẽ luôn đi cùng chúng con, cho dù mẹ đã đi qua cánh cổng kia”. Và những đứa con đứng đó, nhìn mẹ bước đi một mình, cánh cổng khép lại. Họ nói: “Chúng con sẽ không nhìn thấy mẹ nữa, nhưng mẹ sẽ luôn ở bên cạnh chúng con”.

Mẹ sẽ luôn luôn ở bên cạnh bạn. Bà là lời thì thầm của lá khi bạn đi trên phố, là mùi thức ăn thân thuộc, là bình hoa bạn cắm trong phòng, là mùi nước hoa mẹ dùng, là bàn tay mát lạnh đặt lên trán khi bạn sốt.

Mẹ là hơi thở trong những ngày mùa đông giá lạnh, là âm thanh của mưa đưa bạn vào giấc ngủ êm đềm, là sắc màu rực rỡ của cầu vồng sau cơn mưa, là buổi sáng ngày Giáng Sinh an lành. Mẹ sống trong mỗi nụ cười của bạn. Và bà là lắng đọng trong mỗi giọt nước mắt.

Mẹ là tất cả mọi cảm xúc, là hạnh phúc, là nỗi buồn, là nỗi sợ hãi, ghen tị, là yêu thương, là ghét bỏ, là sự sôi động, là phút lắng đọng…và là hi vọng, là lời cầu chúc cho bạn sẽ chỉ cảm nhận những điều tốt đẹp trong đời.

Mẹ là nơi bạn sinh ra, là ngôi nhà đầu tiên, là người dẫn đường cho mỗi bước bạn đi, là tình yêu đầu tiên, là người bạn đầu tiên, đôi khi cả kẻ thù đầu tiên. Nhưng không gì trên thế giới có thể chia cách bạn và mẹ, thời gian, khoảng cách, thậm chí là cái chết.
Khi bắt đầu đặt chân lên con đường, người mẹ hỏi: “Đó là một con đường dài phải không?”. Người dẫn đường trả lời: “Phải, đó là một con đường dài đầy khó khăn. Và con sẽ già đi trước khi đi đến cuối con đường. Nhưng kết thúc tốt hơn sự khởi đầu”.


Khi người mẹ đang rất hạnh phúc, bà không tin rằng có gì đó lại hạnh phúc hơn những tháng năm này.

Bà chơi với những đứa con, bà chăm chút cho chúng ăn, tắm táp cho chúng và dạy chúng cách buộc dây giày, cách chạy xe đạp, nhắc nhở chúng cho cún ăn, làm bài tập về nhà và đánh răng vào buổi tối.

Dưới ánh nắng rực rỡ, người mẹ trẻ mỉm cười với những giọt nước mắt long lanh: “Không có gì đáng yêu hơn những gì mình đang có”.

Sau đó là những đêm dài, những cơn bão, và con đường bỗng trở nên tối hơn. Bọn trẻ bắt đầu khóc vì lạnh và sợ hãi. Người mẹ dịu dàng ôm chúng vào lòng, bảo vệ chúng bằng vòng tay ấm áp. Bọn trẻ ngừng khóc và thỏ thẻ: “Mẹ, chúng con không sợ nữa vì khi có mẹ bên cạnh, không gì có thể làm hại chúng con”.

Một ngày mới lại đến, trước mặt họ là một ngọn đồi. Người mẹ và lũ trẻ cùng nhau trèo lên đó. Bọn trẻ cảm thấy rất mệt mỏi. Nhưng người mẹ luôn động viên: “Một chút kiên nhẫn nữa thôi và chúng ta sẽ lên đến đỉnh”. Bọn trẻ tiếp tục cố gắng. Khi chúng cố gắng, chúng học được rất nhiều điều về bão tố xung quanh. Và như thế, người mẹ đã tiếp thêm sức mạnh để bọn trẻ có thể đối mặt với thế giới. Năm tháng trôi đi, người mẹ chỉ cho bọn trẻ biết hy vọng, cảm thông, và hơn tất cả là yêu thương vô điều kiện.

Ngày tháng trôi, người mẹ dần già đi, trở nên bé nhỏ và gầy yếu. Nhưng những đứa con của bà vẫn đang lớn lên, tiếp tục bước đi. Người mẹ già ngồi một mình trong căn nhà rộng rãi, nhìn lên bầu trời sao qua khung cửa sổ và nói: “Những ngày này tốt hơn những ngày đã qua vì các con tôi đã trưởng thành, Giờ chúng đang làm người dẫn đường cho con của chúng”.

Khi con đường trở nên khó khăn với người mẹ, con của bà đã đến, nâng bà dậy, tiếp thêm sức mạnh cho bà như ngày xưa bà đã làm với chúng. Một ngày, họ đến một ngọn đồi, phía bên kia ngọn đồi là một con đường bằng phẳng, ngập tràn ánh nắng với cánh cổng vàng mở rộng.

Người mẹ nói: “Mẹ đã đi đến tận cùng của chuyến đi dài. Và bây giờ, mẹ biết sự kết thúc tốt hơn sự khởi đầu, vì những đứa con của mẹ đã có thể bước đi với một nền tảng vững chắc là lòng tự hào, và có thể ngẩng cao đầu để dẫn bước cho con của các con”.

Những người con đáp lại: “Mẹ sẽ luôn đi cùng chúng con, cho dù mẹ đã đi qua cánh cổng kia”. Và những đứa con đứng đó, nhìn mẹ bước đi một mình, cánh cổng khép lại. Họ nói: “Chúng con sẽ không nhìn thấy mẹ nữa, nhưng mẹ sẽ luôn ở bên cạnh chúng con”.

Mẹ sẽ luôn luôn ở bên cạnh bạn. Bà là lời thì thầm của lá khi bạn đi trên phố, là mùi thức ăn thân thuộc, là bình hoa bạn cắm trong phòng, là mùi nước hoa mẹ dùng, là bàn tay mát lạnh đặt lên trán khi bạn sốt.

Mẹ là hơi thở trong những ngày mùa đông giá lạnh, là âm thanh của mưa đưa bạn vào giấc ngủ êm đềm, là sắc màu rực rỡ của cầu vồng sau cơn mưa, là buổi sáng ngày Giáng Sinh an lành. Mẹ sống trong mỗi nụ cười của bạn. Và bà là lắng đọng trong mỗi giọt nước mắt.

Mẹ là tất cả mọi cảm xúc, là hạnh phúc, là nỗi buồn, là nỗi sợ hãi, ghen tị, là yêu thương, là ghét bỏ, là sự sôi động, là phút lắng đọng…và là hi vọng, là lời cầu chúc cho bạn sẽ chỉ cảm nhận những điều tốt đẹp trong đời.

Mẹ là nơi bạn sinh ra, là ngôi nhà đầu tiên, là người dẫn đường cho mỗi bước bạn đi, là tình yêu đầu tiên, là người bạn đầu tiên, đôi khi cả kẻ thù đầu tiên. Nhưng không gì trên thế giới có thể chia cách bạn và mẹ, thời gian, khoảng cách, thậm chí là cái chết.

Vote cho bài viết:
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

Hành trình người mẹ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Luôn luôn lắng nghe.., lâu lâu mới hiểu :: Gia Đình-
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 04:31 PM
Style SPTK32 - Designed by Skinner